Âm nhạc, cảm xúc và sự tưởng tượng
Hôm nay lần đầu tôi đi nghe nhạc jazz, cổ điển tại nhạc viện thành phố Hồ Chí Minh. Đó là đêm buổi diễn của nghệ sĩ Artur Dutkiewicz trong sự kiện european music festival.
Quả thật rất tuyệt vời. Bạn không thể nào tưởng tượng ra được mức độ hay, cảm xúc tuyệt vời cũng như trình độ điêu luyện, không gian âm nhạc của nó nếu ở nhà mở nhạc lên nghe qua máy tính. Ông ấy đã đem đến những cảm xúc rất chân thật.
Lúc đầu tôi nghĩ, với kiến thức âm nhạc gần như không có của mình, đi nghe nhạc thể loại thuộc loại tri thức này, tôi không biết mình có cảm thụ thẩm thấu gì được không. Chắc có lẽ sẽ lơ ngơ rồi bỏ về giữa chừng. Nhưng không đâu! Nó rất tuyệt vời và lôi cuốn. Bạn không cần phải có kiến thức, bạn chỉ cần có tâm hồn. Với đôi tai rộng mở và chú tâm, bạn có thể nghe tất cả các thể loại âm nhạc, kết nối nó với phần nào đó trong tâm hồn mình và mở rộng không gian tưởng tượng của trí óc và cảm xúc.
Ở bài 1, tôi không chú ý nghe lắm mà tôi chú ý nhìn. Nhìn những ngón tay của người nghệ sĩ lướt trên phím đàn. Nó mới nhẹ nhàng, uyển chuyển, mềm mại và điêu luyện làm sao. Kỹ thuật của ông ấy làm tôi có chút choáng ngợp. Cơ thể tôi có phần căng cứng.
Nhưng nhanh chóng thôi, qua bài 2, thả lỏng cơ thể một chút tôi bắt đầu chú tâm hơn tới giai điệu tôi đã có thể cảm nhận được vài thứ. Một đoạn gần cuối đưa tôi đến một nơi yên bình. Có lẽ đó là một khung cảnh ngồi bên cửa sổ ngôi nhà và phóng tầm mắt ra khu rừng xanh thẳm bên cạnh. Nó nhẹ nhàng và quyến rũ.
Bài 3 lại có phần tưng bừng vui tươi, đem lại cảm xúc rộn rã cho người nghe. Bài 4 dồn dập, nhanh.
Tất cả hòa quyện lại đem đến không gian âm nhạc khác lạ, tuyệt vời đối với tôi.Cảm ơn nghệ sĩ Artur Dutkiewicz. Cảm ơn European Music Festival.
Cảm ơn cuộc sống! :)
Nhận xét này đã bị quản trị viên blog xóa.
Trả lờiXóa