Khi buồn...Hãy an ủi người khác

Mỗi khi tôi buồn, tôi gặp bạn mình tôi muốn chia sẻ về nỗi buồn của mình nhưng tôi luôn là người được nghe chia sẻ trước. Khi đó tôi quay qua an ủi động viện bạn mình, bỗng như đâu nỗi buồn của tôi cũng đã tan biến đi nhiều phần. Nỗi lo lắng, sợ hãi, căng thẳng cũng như vậy.

Như hơi thở của bạn vậy

Bài viết này được viết nháp từ ngày 23/5/2015. Bây giờ đã là 12/10/2016. Đôi khi đọc lại những thứ mình ngẫm là đúng, hay và nên ghi nhớ lại thấy điều đó vẫn còn quá đỗi mới.
Giống như con người hàng ngàn năm nay, suy qua nghĩ lại thì những vấn đề cốt lõi vẫn vậy. Con người vẫn phải đối diện với chúng, ai cũng biết như thế nào là đúng, như thế nào là không? Nhưng mấy ai làm được, kiểm soát được suy nghĩ và hành vi của mình trong lúc chuyện xảy ra?

Người ta biết rất nhanh. Lời minh triết rất dễ biết. Nhưng để hiểu và làm được điều đó trong cuộc sống hằng ngày thì cần rèn luyện rất nhiều. Rất nhiều ở đây là hàng ngày, trong suốt cuộc đời. Như một vị thầy tu tụng kinh hàng ngày, muốn điều gì đó đi vào con người bạn, đi vào cuộc sống của bạn, bạn phải thường xuyên dụng đến nó rất lâu. Tôi nghĩ là mỗi ngày trong vòng ít nhất 6 tháng!

Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

Chuyển biểu thức trung tố sang tiền tố và hậu tố bằng Stack

Cài đặt OpenCV trên Windows với Visual Studio 2013

HÀM THỐNG KÊ STATISTICAL TRONG EXCEL