Có người
Có người hẹn đến phương trời
Nghĩ làm sao, tiếc một đời lại thôi
Có người lơi lả bờ môi
Mòn thân như cánh vạc nơi hoang cùng.
Có người mê mải tiệc tùng
Tàn cuộc vui, thấy tận cùng tái tê.
Có người tỉnh giữa cơn mê
Giận đời, buồn nỗi lê thê tháng ngày.
Có người vừa nhấp chén say
Tỉnh sao lại thấy mắt cay hả giời.
Có người yêu cả một đời
Rồi chia ly chỉ một lời không hơn.
Có người thì rất giản đơn
Có người mây gió tủi hờn vu vơ.
Có người vì giận câu thơ
Để rồi vuột mất giấc mơ sang mùa…
Có người chỉ thích nói đùa…
Tác giả: Trần Việt Anh
có người tiếc thương một nhành hoa
Trả lờiXóanhưng vô tình lướt ngang vườn hồng
có người nhớ nhung một tiếng cười
để nụ cười vương lòng một người khác
có người cứ mải miết bước đi
để sau lưng một ánh mắt luyến lưu
có người đợi chờ trong câm lặng
để thời gian trôi dần theo vô vọng
có người vô tâm người vô tình
:)
Xóa